Joined: 01/09/2017
Lý thuyết trò chơi giải thích cách thuật toán có thể đẩy giá lên
Những thuật toán thay đổi cách giá vận hành
Ngày nay, giá cả trên các sàn thương mại điện tử, ứng dụng gọi xe hay nền tảng đặt phòng thường được quyết định bởi phần mềm — không phải con người. Các hệ thống định giá tự động liên tục học hỏi và điều chỉnh dựa trên dữ liệu thị trường, và kết quả không chỉ là phản ứng nhanh hơn với cung cầu: theo một loạt nghiên cứu gần đây, khi các thuật toán cạnh tranh lẫn nhau chúng có thể tự điều phối theo cách khiến giá tăng lên, ngay cả khi không có bất kỳ thỏa thuận ngầm nào giữa các doanh nghiệp.
Hiện tượng "hợp tác ngầm" của robot định giá
Các nhà kinh tế sử dụng công cụ của lý thuyết trò chơi để mô tả tình huống này: trong môi trường có nhiều người chơi (các nhà bán lẻ, cung cấp dịch vụ), mỗi thuật toán tìm chiến lược tối ưu để tối đa hóa lợi nhuận. Khi các hệ thống này là các bộ học máy tự điều chỉnh, đặc biệt là các mô hình học tăng cường (reinforcement learning), chúng có thể dần khám phá ra chiến lược ổn định hơn là tránh các cuộc chiến giảm giá. Kết quả là một dạng phối hợp ngấm ngầm — không dựa trên giao tiếp giữa con người mà sinh ra từ tương tác của các thuật toán.
Như bài phân tích trên Wired nêu bật, các mô phỏng và thí nghiệm cho thấy một số thuật toán bắt đầu duy trì mức giá cao hơn cùng nhau theo thời gian, bởi vì khi một bên hạ giá, phản ứng của đối thủ (cũng là thuật toán) có thể khiến hậu quả giảm lợi nhuận. Do đó, “hợp tác” trở thành lựa chọn ổn định. Bạn có thể đọc thêm phân tích gốc tại Wired: Wired — Game Theory Explains How Algorithms Can Drive Up Prices.
Hệ quả thực tiễn và thách thức pháp lý
Vấn đề đặt ra là cách phân biệt hành vi cạnh tranh hợp pháp với hành vi phối hợp độc quyền khi không có thỏa thuận con người. Luật chống độc quyền truyền thống thường cần bằng chứng về thỏa thuận hoặc giao tiếp giữa các doanh nghiệp; nhưng khi sự phối hợp xuất phát từ tương tác máy-máy, khung pháp lý trở nên kém hữu hiệu. Điều này làm dấy lên lo ngại về việc người tiêu dùng có thể phải trả giá cao hơn do các hệ thống tự động tìm được cấu hình cùng có lợi.
Giải pháp kỹ thuật và chính sách
Chuyên gia và nhà quản lý đang cân nhắc một số hướng can thiệp: yêu cầu minh bạch hơn về cách hoạt động thuật toán, áp dụng thử nghiệm và đánh giá trước khi triển khai, hoặc thiết kế các ràng buộc kỹ thuật để ngăn hành vi phối hợp. Ở cấp độ kỹ thuật, các biện pháp như thêm nhiễu (randomization) vào chiến lược giá, giới hạn tốc độ thay đổi giá, hoặc duy trì đội ngũ giám sát con người có thể giảm nguy cơ hợp tác ngầm. Ở cấp độ chính sách, các cơ quan cạnh tranh đang khảo sát cách sửa đổi tiêu chuẩn pháp lý để xử lý rủi ro phát sinh từ trí tuệ nhân tạo và các hệ thống tự động.
Những điều doanh nghiệp và người dùng nên biết
- Doanh nghiệp triển khai thuật toán định giá cần cân nhắc rủi ro tuân thủ: động cơ tối ưu hóa doanh thu có thể vô tình dẫn đến hành vi tương tự như thỏa thuận giá.
- Người tiêu dùng nên nhận thức rằng giá tự động có thể ổn định cao hơn ở mức ít cạnh tranh hơn, đặc biệt trong các thị trường ít người bán hoặc với nền tảng khép kín.
- Ngành công nghiệp phần mềm đang được kêu gọi phát triển các tiêu chuẩn minh bạch và thực hành tốt để giảm nguy cơ vi phạm cạnh tranh do thuật toán.
Tương lai: cân bằng giữa đổi mới và quản lý
Thuật toán mang lại hiệu quả và phản ứng thị trường nhanh, nhưng cũng tạo ra những hệ quả ngoại ý khó đoán. Lý thuyết trò chơi giúp giải thích cơ chế nền tảng, nhưng chuyển từ hiểu biết học thuật sang chính sách thực thi vẫn là một hành trình. Các nhà quản lý toàn cầu, từ cơ quan cạnh tranh đến các nhà hoạch định chuẩn mực về trí tuệ nhân tạo, đang theo dõi chặt chẽ và thử nghiệm nhiều cách tiếp cận khác nhau để bảo đảm đổi mới không làm suy yếu cạnh tranh và quyền lợi người tiêu dùng. Độc giả muốn tìm hiểu sâu hơn có thể tham khảo thêm phân tích chuyên môn tại OECD: OECD — Algorithmic Collusion và các bài viết chuyên sâu khác như tại Brookings: Brookings Institution.